Misty Rain - Kim Yoon
Smile - Mình tự cười vì không phải chỉ có riêng mình cảm thấy yêu album này. Với Misty rain, dường như ta cảm thấy không gian đang chuyển mùa từ cuối thu (November) sang mùa đông lạnh giá (Winter song). Tiếng vĩ cầm cùng những phím dương cầm cảm giác gió lạnh và mưa như đang rơi lách tách ngoài hiên. Mùa đông lạnh giá trong sự cô đơn và nhớ nhung một nụ cười (a girl with smile) cùng bao hoài niệm là những cảm xúc mãnh liệt và da diết.
Misty Rain |
Ngày chủ nhật với Misty Rain và bản nhạc Winter Song. Nó được pha trộn bởi tiếng Violin và Piano tinh tế . Khi nghe nó, bạn có thể thấy được một cảm giác buồn da diết nhưng thứ âm nhạc ấy không thể làm cho người ta rơi nước mắt.
Với Misty Rain, November là tháng 11 ngọt ngào, là nụ cười rong chơi trên phố. Một chiếc lá rơi chao nghiêng đậu xuống vai người. Những con đường đều phải đi đến một nơi nào đó...
Một Remember nhắc cho ta nhớ lại những kỉ niệm đã cũ. Có lẽ đây cũng là bản nhạc mà mình thích nhất trong đĩa nhạc này. Khi những nỗi nhớ chưa được đặt tên và khi tình yêu chưa lên tiếng.... vẫn có người âm thầm lặng lẽ lang thang....cảm giác như dòng chảy kí ức ùa về theo dòng nhạc, những thước phim quay chậm không màu hay chỉ có một màu chủ đạo.... Kí ức có màu như vậy không? Mình nghĩ là không nhưng chẳng hiểu sao lại liên tưởng ra điều đó."
"..Album này là thứ âm nhạc của tận cùng cảm xúc, của mùa đông trắng trời tuyết rơi, của mưa xuân dịu hiền, của những nỗi nhớ dịu êm Và của một nụ cười tan không rõ nghĩa!
Nghe đi nghe lại, ảm giác đẹp đẽ xâm chiếm tâm hồn. Vẻ đẹp bất biến của những thứ thuộc về thiên nhiên đất trời và cảm xúc con người làm trái tim bạn rung động mãnh liệt. Để đến khi tiếng nhạc lắng dần và lặng yên, để bạn ở lại với sự yên tĩnh đặc quánh mà gặm nhấm cảm giác tuyệt vời vẫn ngân nga và lan tỏa mãi, để bạn chợt thấy trái tim mình bỗng hóa thành một vật thể mới. Tinh sạch và đầy lòng yêu thương..."
01 Prologue
02 Misty Rain
03 Winter Song
04 Remember
05 Nocturne
06 Solitude
07 Raindrops
08 The Letter
09 Never Cry
10 Griffith
11 November
12 A Girl With Smile
13 In The Silence
Ptologue :
Ptologue, một đoạn nhạc ngắn chỉ với tiếng đàn Cello, mang lại một bầu không khí u ám, nặng nề. Có nhiều người có cái cảm giác hơi rợn người trước tiếng đàn Cello, nhưng với tôi, tôi lại thích tiếng đàn ấy. Tiếng đàn Cello nghe rất trầm, rất buồn. Với tôi tiếng đàn ấy giống như tâm hồn một cô gái bé nhỏ, tự ti, luôn núp trong bóng tối,núp sau những cánh cửa,. Một cô bé ốm yếu mảnh khảnh luôn ở trong căn phòng của mình, nhìn ra thế giới bên ngoài, và cô khát khao được ra cái thế giới ấy!
Misty Rain:
Tiếng đàn Cello kết thúc, tiếng đàn Piano nổi lên mang giai điệu của Misty Rain! Những hạt mưa bắt đầu tí tách rơi. Những hạt mưa ấy dần dần cuốn trôi đi sự u ám của khúc nhạc ban đầu. Những lúc buồn, ngắm những hạt mưa rơi bên cửa sổ, ta bỗng thấy lõng nhẹ hẫng, thấy thời gian trôi đi thật lặng lẽ, cảm thấy được từng giọt nước mưa thấm vào trong tâm hồn, mát và dịu êm! Và những nốt nhạc của Misty Rain cũng thế, nhẹ nhàng và sâu lắng!
Winter Song :
Sang bài thứ ba, tiếng violon vang lên ngay từ đầu làm cho ta như cảm thấy gió thổi trong cơn mưa, tạo ra cái cảm giác lành lạnh và buồn. Tiếng piano vẫn đều đặn, và lẫn đâu đó là tiếng vĩ cầm da diết! Tâm hồn cô gái nhỏ dường như đã thấm đầy những hạt mưa, những cơn gió, và ta chợt nhận thấy tâm hồn cô thật cô đơn, lẻ loi.
Remember :
Những tiếng piano vẫn nhẹ nhàng vang lên, mộc mạc, chậm rãi nhưng âm sắc đã trở nên khác hơn so với những bài trước. Remember như đang gợi lại những ký ức, những niềm vui giản dị trong cuộc sống. Đoạn gần cuối bài, tiếng piano chậm lại, mang chút gì đó luyến tiếc, buồn tủi, muốn níu kéo lại những kỷ niệm ấy, muốn lại được vui như những ngày xưa ấy!
Nocturne :
Trời dần về đêm, những âm thanh của cơn mưa vẫn còn đó. Trong cơn mưa, đêm hiện ra thật đẹp và huyền ảo, với những ánh đèn nhỏ, le lói xa xa. Những ánh đèn như muôn vạn vì sao lấp lánh, có lúc nhèo đi bởi những hạt mưa li ti. Có bao giờ bạn ngắm mưa, ngắm vào buổi tối, và ngắm một mình chưa Với tôi, những lúc như thế, tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé giữa cái thế giới này, và tôi thấy tâm hồn tôi thật thanh thản, một cảm giác yên bình.
Solitude:
Với cô bé luôn ở trong góc khuất của cuộc sống, luôn ở trong căn phòng của mình, tôi nghĩ những lúc ngắm mưa, ngắm nhìn cuộc sống như thế, có lẽ cô sẽ cảm thấy cô đơn, lẻ loi lắm! Và tiếng violon lại vang lên, buồn và sâu lắng, ta chợt nhận ra cuộc sống của cô bé sao hiu quạnh, buồn tẻ. Những nốt nhạc của Solitude như chính lời tâm sự của những tâm hồn cô đơn. Những lúc trời trở lạnh, những lúc cơn mưa ập đến, khi ngồi một mình nhìn cuộc sống này, ta mới bỗng nhận ra ta cần một nơi để dựa, một vòng tay che chở, một tâm hồn để chia sẻ, cần một người để bước đi với ta trong cuộc sống này.
Raindrops:
Khi đó, khi nhìn những hạt mưa rơi, ta chẳng thấy buồn nữa mà thay vào đó là niềm vui. Tiếng piano trong Raindrops nhanh hơn những bài trước tạo ra được cái không khí vui tươi pha đôi chút hồn nhiên. Những nốt nhạc vang lên như những tiếng mưa rơi nhịp nhàng. Ở một số đoạn, piano được chơi chậm lại rồi lại trở lại tiết tấu ban đầu, điều đó làm cho cảm xúc người nghe được thăng hoa với những niềm vui, những niềm vui rất giản dị trong cuộc sống.
Never Cry:
Trở về với thực tại với hai bản nhạc the letter và never cry, cô bé lại cảm thấy buồn, và muốn khóc. Tiếng violon kéo dài, da diết, tiếng piano chậm, nhẹ nhàng, hai nhạc cụ đã phối hợp hài hoà với nhau, tạo nên một bản nhạc đầy cảm xúc. Tuy mang tên Never Cry, nhưng mỗi khi nghe bản nhạc ấy, chắc có lẽ cũng sẽ có những người muốn khóc trước những giai điệu mượt mà đầy cảm xúc ấy.
November:
Mùa đông đang đến dần, tháng mười một cũng đang đến dần. Với November, tiếng piano có phần nhanh và vui hơn những bài trước. Tháng mười một, đó là khi thời tiếc không quá lạnh, khi cảnh vật đang dần thay đổi, muôn cảnh vật đều mang nét đẹp rất riêng. Nghe November, ta nhưng cảm nhận được những gì đẹp nhất của tháng gần cuối năm.
A Girl with Smile:
Với những giai điệu mượt mà, với những hạt mưa mát lạnh, tâm hồn cô bé như đã được gội rửa hết nỗi buồn. Cô bé mỉm cười trong cơn mưa. Đó là một hạnh phúc thật giản dị, mộc mạc, một niềm vui cô cảm nhận được từ chính cuộc sống, từ những cơn mưa. Cô chợt nhận ra cuộc sống này còn biết bao điều thú vị, còn biết bao niềm vui. Cô cũng sẽ như những hạt mưa ấy, sẽ thoát ra khỏi những đám mây, đi chu du khắp nơi trên mặt đất. Cô sẽ bỏ lại sau lưng những nỗi buồn, sẽ bước tiếp đi tìm niềm hạnh phúc cho riêng mình. Cô mỉm cười, cô tin cô sẽ làm được một ngày không xa.
In the Silence:
Trời đã về lúc tối khuya, mưa cũng đã tạnh, trả lại cho sự yên lặng cho không gian. Một ngày đã kết thúc. Trong sự yên tĩnh đó, cô bé nằm xuống, nhắm mắt để mơ đến một hạnh phúc không xa, để quên đi sự cô đơn, nỗi buồn hiện tại. Cô gái nhỏ luôn khát khao tìm được hạnh phúc, khát khao được đi ra thế giới bên ngoài, được làm những gì cô thích, và cô tin rằng một ngày nào đó, cô sẽ được như vậy. Misty Rain, một album dễ nghe, mang nhiều nỗi buồn nhưng đâu đó vẫn có những niềm vui thật giản dị, sự yên bình, thanh thản trong tâm hồn. Kim Yoon chơi đàn piano rất mộc, không quá hoa mĩ, tạo nên được sự gần gũi giữa người nghệ sĩ và tâm hồn người nghe nhạc. Với những ngày mưa, có lẽ Misty Rain là một trong những album đáng để nghe nhất.